Ngô Nguyên Dũng
một mình trong quán cà phêtrong góc phố trung hoa ở Sài gòn
tôi uống nỗi tĩnh lặng của thời gian
trốn cái nắng trưa nhiệt đớivà tiếng giao thông nhốn nháo
trong một quán cà phê ở tầng ba.
trong góc phố trung hoa
ở Sài gòn. hít thở những vết tích
và uống nỗi tĩnh lặng của thời gian. vướng vất
trong những nhánh trà
trong tách sứ.
xưa cũ và hư hao
những ký ức.
nghe tiếng phong linh gióng giả.
dẫu lặng gió. và nhận thức ra
hương hoa nở trưa.
không rõ từ đâu.
hương thơm thời thơ ấu.
của thời gian đánh mất.
trên ban công đối diện
người đàn bà phơi quần áo. nghe bà
hát một khúc dân ca. không phải.
mà là giai điệu và giọng hát
của mẹ tôi. thuở trước.
lúc bà che chở lũ trẻ con
chúng tôi trước hiểm hoạ
của bóng đêm.
lắng nghe chuyện kể của
những viên gạch nung. chúng thuật chuyện
năm cũ. thuở những trụ đèn đường
bị bắn gục. những thân cây bị chém ngã.
những căn nhà bị hoả táng.
những đồng lúa cháy rụi.
và những ngày cùng những đêm
chết đuối. trong
hành trình vượt đại dương.
ngắm nhìn những ảnh chụp.
treo trên tường. úa vàng
những bức ảnh ấu thơ tôi.
dường như thời gian
ngừng chuyển động.
sau một đêm giông
chúng tôi thường tới đây.
con đường của những hàng me.
cùng với cha chúng tôi
nhặt trái rụng.
đầy ắp hai túi quần.
không còn chỗ cho
những giấc mơ.
nghe tiếng gọi vọng về.
con ơi. thức dậy. đã tới giờ
đi học.
giọng lay thức khẽ khàng của cha tôi.
mỗi sớm mai.
ôm choàng lấy chiếc bóng và
giọng nói ông. siết chặt.
chặt hơn nữa.
cho tới thiên thu.
trong tâm thức tôi tuy vậy
đứa bé gái
vẫn mải miết chạy.
hớt hải.
trần truồng.
ngọn sóng lửa đuổi sau lưng.
uống tách trà
đen.
một mình.
như thể tôi nhai lại
vị đắng chát quá khứ. uống lấy nỗi cô quạnh
trong quán cà phê. trong góc phố trung hoa ở
Sài gòn. nỗi cô quạnh của cái chết.
và bắt được bất chợt
âm thanh
lào rào
trên mái đền
lợp ngói âm dương.
gió thốc lên.
chiếc phong linh gióng giả
lạc nhịp những vui vầy. mùa mưa
tới sớm.
vừa mới tháng tư.
ngày cuối cùng của tôi
ở Sài gòn.
làm sao tôi uống
cạn. nỗi cô quạnh
của đời sống?
(07.2019)
(dịch từ nguyên tác tiếng Đức "allein in einem Café im chinesischen Viertel Saigons trinke ich die Stille der Zeit", cùng tác giả)
bay trong chiêm bao tôi
trong giấc ngủ. thường khitôi thấy mình bay lượn
dọc ngang tiềm thức
chập chùng đêm
tôi xuyên qua đại dương
tưởng đã ngủ yên. những thập niên
vượt biển. chợt bùng lên. bão tố.
tôi là cánh diều băng gió
trong thảm kịch của chủ nghĩa
đánh tráo lương tâm. bằng bạo lực.
tôi bay trên phố phường
trên những con đường lạ tên
mùa mưa. ôi. những nắng sáng mưa chiều
những mùa màng hoa niên.
trên thành phố đã có lần
tôi trở lại. tìm nhặt di cốt
trong ngổn ngang mồ chôn tập thể thời nội chiến
ác mộng thiêu huỷ giấc ngủ tôi
ngăn lối về.
tôi bay qua những rừng hoang
bất ngờ thanh xuân rồi thanh xuân
rụng lặng lẽ.
những khuôn mặt hoá thạch
trong cơn say cách mạng. mất giới tính.
đêm khủng hoảng dập tắt ngày
bình minh qua đời từ khi nào
trong ngơ ngẩn hoàng hôn.
tôi bay cùng ký ức
đất sinh phần
bám theo hương thơm thời tiết ngày thơ ấu.
biệt tăm đã lâu. ý thức tôi
không quá khứ.
trắng chiêm bao.
tôi miệt mài bay. bay qua. bay mãi.
không nơi nào
cho tôi ghé lại.
sáng. soi gương thấy ra
tôi mất tôi khi nào. chẳng hay.
trong giấc ngủ. thường khi
tôi thấy mình bay lượn
(10.2018)
đêm nằm nghe vết nứt
nằm nghe vết nứt vỗ về
thời gian khoá cửa bộn bề xin theo.
người qua bên ấy còn đeo
đuổi quanh quẩn những bọt bèo bám chân.
đau thương một nỗi khi gần
khi xa. một cõi nhớ lần ghé thăm.
tình nhân nhau nhé trăm năm!
níu vai kéo xuống nhẹ nằm bên nhau.
đừng vội vàng!
đừng đớn đau!
giơ tay phủi hạt bụi nào bám lưng.
nghe đâu đây bỗng ngại ngần
hoá thân. tay khép cõi trần mông lung.
mở ra mây rộng dặm trùng.
ngăn dòng lệ ứa mộ phần phân ly.
thấy ra cuộc sống đôi khi
mỏng như sợi tóc tới kỳ trắng phau.
cho nhau cho cả kiếp sau.
lắng tai lắng suốt đêm thâu.
chập chùng.
(01.2020, viết tiễn J. vừa ra đi.)
Ngô Nguyên Dũng
(Tác giả gởi)
*
Nguyễn Đức Mù Sương
Khúc ru A Tử
Huynh thèm nghe tiếng tỉ phu
Không đa mang chút đền bù nào đâu
Tiêu này tri ngộ A Châu
Xin ra quan ải chải đầu tri nương
Hành Du chi tội muội thương
Cũng vì yêu mới si cuồng, hỡi ôi!
Hán, Hồ, Liêu, Việt binh đao
Nghìn năm muôn giọt máu đào tuôn rơi
Huynh về ải Nhạn trắng trời
Mẹ cha cùng đứa con rơi tương phùng
Vong thê lũng ải đợi chồng
Đành thôi cô phụ tấm lòng muội nương
Hungry Mother State Park VAJuly.20. 2019
Nguyễn Đức Mù Sương
(Tác giả gởi)
Tiêu (Phong), A Châu , A Tử, Du (Thản Chi): tên nhân vật của mối tình quái đản trong “Thiên long bát bộ” một tiểu thuyết võ hiệp trường thiên của Kim Dung.
![]()
11033
Acacia Parkway
Garden Grove, CA 92840Tel: 714 982-6979
Fax : 714 - 982-9307(con gái Trần Yên Hòa, gia đình H.O)
Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (Orange
County ) đến mua thuốc ủng hộThanks