"Ngoài hiên giọt mưa thu thánh thót rơi Trời lắng u buồn mây hắt hiu ngừng trôi Nghe gió thoảng mơ hồ trong mưa thu. Ai khóc ai than hờ" (Giọt mưa thu - Nhạc Đặng Thế Phong)
* "Giọt mưa trên lá tiếng khóc chơi vơi Thế giới lạc loài chưa thoát ra phận người Giọt mưa trên lá dĩ vãng xa xôi Sớm tối bùi ngùi, xa cách nhau một đờị" (Giọt Mưa Trên Lá - Nhạc Phạm Duy)
tranh nguyễn sơn
Nhập:
Mưa chi? Mưa mãi không thôi! Mưa rơi có biết động tôi một trời? Ngưng đi! Tôi lạy mưa ơi! Để tôi đừng nhớ… một thời biển dâu. . Mưa ơi! Ngừng đi thôi Mưa buốt lạnh lắm rồi Tôi ơi! Ngừng đi thôi Nhớ thêm chi? Đủ rồi!
*
Ý NGHĨ . Giọt mưa nào lăn tròn trên mộng vỡ? Khúc mưa nào thống khổ kiếp nhân sinh! .
1. Hãy tưởng tượng một bóng người tiền sử Bên bếp lửa hồng trong hang động hoang Mặt đăm chiêu lặng nghe tiếng mưa ngàn Đêm cô độc giữa hoang sơ mông muội . Thời mông muội có chi vấn nạn? Núi rừng đâu có lắm sự buồn Dù chùng lòng đôi khi nghe tiếng mưa tuôn Đâu thảm lắm nỗi buồn thế kỷ? . Thời mông muội chắc không tình tri kỷ? Chỉ đấu tranh giành giựt con mồi Người hiện thời cũng giành giựt vậy thôi Nhưng khủng khiếp: sự bạo tàn chiếm đoạt! . Mưa mông muội. chỉ gợi nỗi niềm người tiền sử Thấy riêng mình cô lẻ giữa hoang vu Mưa thời nay. ngoài buồn thảm... còn có hận thù Còn giai cấp trả thù. Còn ngụy ngôn gian dối! . Còn thổn thức nỗi đau thương thế hệ Còn xót xa tan hợp tử sinh Còn lưng tròng dâu bể điêu linh Còn trầm thống quê hương ... Còn thê thiết kiếp lưu vong. trầm cảm!
2. Người tiền sử. trước ngọn lửa hồng động hoang đêm mưa rừng thẳm Chỉ thấy lòng bỗng lạ: Nỗi cô đơn Người ngày nay. trong căn phòng nệm ấm chăn êm Thấy mưa đêm buồn ... buồn vạn lần hơn Những mộng vỡ thanh xuân Nỗi xa cách nghìn trùng Thấy tang thương những cảnh đời oan nghiệt! . Người thời mông muội chắc đâu biết buồn li biệt Chỉ đấu tranh giành giựt. chiếm hữu mồi tình Chỉ bản năng nòi giống truyền sinh Đâu biết ngụy ngôn. đâu biết lọc lừa Đâu biết so sánh được thua Nên làm gì có những cuộc tình hoài mơ vô vọng! . Và dĩ nhiên. Làm sao có những đêm huyễn mộng Nghe tiếng tí tách mưa rơi. ngỡ sầu khúc gọi tên người Mưa... mưa ... mưa chỉ gây người tiền sử chút chậm trễ thôi Ngồi lặng trước ngọn lửa hồng. với chút bâng khuâng Rồi lại sẽ tiếp tục cuộc săn mồi. giựt giành theo bản năng đã định .
3. Ước gì trở về được thời mông muội xa xưa. tôi người tiền sử Để mưa chỉ làm chùn chân. không là khúc sầu nức nở Chạnh lòng theo tiếng tí tách giọt rơi. tiếng gió lùa khe cửa Để không có những nan đề sinh tử Những mưu toan hãm hại. nhưng môi nở nụ cười Những nhân danh hạnh phúc con người Giết chết hồn nhiên tuổi mộng đôi mươi Làm sao thể? Tôi ơi! Làm sao thể? . Đêm nay buốt lạnh ... gió len hồn cô lữ Tiếc thanh xuân mộng vỡ một thời Mưa đời ơi! Nặng hạt cứ rơi Đời buốt giá sá chi thêm chút lạnh
Kết:
. Mưa ... mưa ... Mãi mưa đi! Mưa trôi mất xuân thì Mưa Gành Hào một thuở * Mưa khóc tiễn người đi! . Sầu khúc đêm tiễn biệt Sâm Thương đời phân ly! Cố nhân ơi vĩnh biệt Sông Tương đành chia ly ......... * Cửa Gành Hào thuộc huyện Đông Hải - tỉnh Bạc Liêu: một cửa biển quan trọng, quanh năm bạc đầu sóng vỗ, hòa tấu những bản nhạc vô hình thôi thúc người xa xứ cồn cào một nỗi nhớ quê. Và cũng là nơi những người vượt biển tìm tự do một thời ...
ƯỚC MONG
Sao trăm năm vẫn khổ phận người? Sao nhân gian vẫn mãi đãi bôi? Sao dối gian người mãi chuốt lời? Cho yêu thương vẫn mãi xa xôi! . Sao trăm năm mãi khổ phận người? Mong yêu thương về lại trên môi Cho nhân gian đầy những nụ cười Tay choàng vai hát khúc tình đôi . Biết bao năm hết khổ phận người? Để yêu thương rạng rỡ mắt môi Bao dối gian không có trên đời Người nhìn nhau bằng hữu mà thôi . Mong nhân gian đẹp mãi tình người Mong chuốt trau ngừng lại trên môi Không nhân danh bẻ gãy ngôn lời Người nhìn nhau hòa ái thân thương . Mong nhân gian đẹp mãi tình người Bao ngụy ngôn lừa dối tiêu ma Lời con tim đầy ấp nụ cười Người cùng nhau vang khúc hoan ca . Tình người luôn mãi mãi thiết tha
Tính tới nhìn lui ai còn mất.
Riết rồi cảm thấy mình cô đơn.
Khứa lão bệnh già kiêng nhậu nhẹt.
Lâu lâu rủ được thật mừng rơn.
Thường hẹn hò nhau cà phê bụi.
Tiếc kiệm, xe ôm cũng tới nơi.
Nước mắt tràn ân nghĩa Quảng trong anh.
anh mong mình đừng xa biệt Quảng Nam.
chân cứ muốn đi cho mòn cố xứ.
những tên đất không nguôi niềm thương nhớ.
Hòa Vang Duy Xuyên Đại Lộc Điện Bàn.
em ghé Tam Kỳ em nhớ Quế Sơn.
cát nóng Thăng Bình chè thơm Tiên Phước…
Biết còn kịp cho tôi nữa không.
Ngoài kia ai áo đỏ áo hồng.
Tôi xếp lại hành trang ngay ngắn.
Khoác lên thân một vạt nâu sòng.
Mây gió ngoài kia đâu thiết tha.
Mưa chập chùng nhớ dáng ai qua? Tôi ngồi xếp chân trì bát nhã.
Thấy lòng mình là những cội hoa
dù em có về phương nao.
anh vẫn bên em mình có nhau.
dù em có là thế nào.
anh vẫn yêu em tình dài lâu.
dù đời trăm nghìn mưa bão.
phận người còn lắm gian lao.
anh cũng không rời xa em.
một phút giây.(KKK)
Long lanh đi nhé hạt sương.
Chiều tan sớm đọng vô-thường có-không.
Tỏa hương đi nhé nụ hồng.
Đông tàn xuân nở tồn vong đạo trời.
Rong chơi đi nhé mây ơi.
Trùng khơi sóng vổ lưng đồi gió reo. Nở vào nhau đóa vô ưu.
Ta về ngồi giữa lưng đồi chờ trăng./Tôi về tìm lại tôi ngày cũ.
Quán vắng
We use cookies to help us understand ease of use and relevance of content. This ensures that we can give you the best experience on our website. If you continue, we'll assume that you are happy to receive cookies for this purpose.