Vương Hoài Uyên
vương hoài uyên
EM CHỈ LÀ EM
Em không phải là Mỵ Châu
Nên không có áo thiên nga
để rải đường cho anh tìm đến
Em cũng không phải là ngọn nến
Đốt cháy đời mình soi sáng màn đêm.
Em cũng không phải là thân ốc biển cô đơn
Ôm cả đại dương trong lòng bé nhỏ
Chỉ biết lặng yên khi sóng biển thét gào trong gió
Trăn trở cùng nỗi đau
để hình thành viên ngọc quý cho đời.
Em cũng không là cánh chim trời
Bay qua nỗi cô đơn khi gió mùa đông bắc tới
Em cũng không phải là thân chùm gửi
Đeo bám cây đời trọn nỗi chông chênh.
Em cũng không là vì sao nhỏ lênh đênh
Lang thang mãi trong thiên hà băng tuyết
Em cũng không phải là vầng trăng hao khuyết
Chia xẻ thân mình cho trái đất sáng đêm đêm.
Em... bao giờ cũng chỉ là em
Với-trái -tim-cứ-nghiêng-mãi-về-anh
mà-không-là-nơi-khác!
BÂY GIỜ NƠI XA ẤY…
tranh nguyễn trung
Anh bây giờ xa lắc
Em vẫn là em xưa
Về ngang con phố cũ
Nhớ thương mấy cho vừa.
Qua nhà anh thuở ấy
Khung cửa đóng then cài
Thời gian và ly tán
Như vầng trăng chia hai.
Người đi xa mấy nẻo
Phố chôn chân dặm dài
Gió mùa xao xác thổi
Nghe rét về ngang vai.
Bây giờ nơi xa ấy
Tuyết còn bay trắng trời?
Gió lùa qua tóc bạc
Có nghe lòng chơi vơi?
RU TRĂNG MÙA CŨ
Có người đưa tay xuống dòng nước mùa thu
Vốc lấy vầng trăng lửng lờ trong nước
Nước vẫn trôi xuôi
Trăng thì bơi ngược
Lý Bạch ngày xưa từng chết đắm vì trăng.
Em vẫn giữ bên mình một mảnh trăng riêng
Dẫu đã xa lắm rồi
mùa trăng cũ!
Anh làm sao biết được những điều em cất giữ
Trăng nơi này lạnh lẽo đến xanh xao.
Em như người chạy đua cùng với mùa trăng
Khi nguyệt tận thì cũng vừa kiệt sức
Dẫu muốn nguôi quên
cũng đành bất lực
Khi đầu dây ký ức bên kia anh lặng lẽ hiện về.
Có khi cả hai chúng mình cùng hẹn với cơn mê
Giữa hai đầu cơn mê là nghìn trùng xa cách
Em vẫn viết những vần thơ trên trang sách
Anh vẫn đứng bên kia đời
ru mãi một vầng trăng.
VUONG HOÀI UYÊN
(Denver - Mùa trăng Trung thu 2020)
(Tác giả gởi)
*
11033
Tel: 714 982-6979
Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (Orange
Thanks