Hoàng Xuân Sơn
đầu trắng cước một hôm ngàn lau dậy
tóc huyền xưa không dẫn nước qua bờ
chim móng đỏ nghe chiều kinh sơ tụng
đại hùng tâm pha lũy tự bao giờ
còn lại đấy một linh hồn e ngại
bởi tuần trăng phơi áo lĩnh trên đồi
em đã đến rồi đi cùng hương ảo
nên chuông hồng ngân đọng áng chiều rơi
ôi móng sắc là thú đời ve vuốt
là nhung êm hay máu tụ roi lằn
cung tiển ấy đã ghim vào thương phế
sợi nhu mềm e trói nặng nghìn cân
dẫu tình tang gối đầu lên sóng ngã
vó thuyền đau từ gỗ thụy muôn niên
xin yên thắm vào đại hồ giấc cũ
bóng tích xưa mùa hoán dụ đất liền
thôi biển khép cho sông nằm xuôi chẩy
xuôi tay về miền thất thổ lao lung
và am miễu nghe vô thường điêu đứng
một vì sao cúi lạy giữa vô cùng
16 dec. 2010
đ Ộ d Ằ n c Ủ A s Ó N g
Nặng đè lên
nặng
đè thêm
dằn lên bục nóng
ngoài thềm phân ưu
thở quen ngực với ân cừu
bao la có một miền lưu cữu nằm
nghệch ngờ nơi chốn thẳm thăm
dao đâm một nét
vang ầm thanh chương
phải là em. tôi
dò đường
gậy mòn hôn thụy
vết thai hương
bầm
mình về thấu
cõi
âm âm
chia hai miền tị
chung phần náu nương
kể từ hôm lĩnh xướng
nường
tình yêu có một vết thương cực kỳ
tôi viết
em viết
được gì
nơi hoang mang đứng
nhìn. suy diễn
nằm
rồi từ nhục thể xăm xăm
chúng ta còn lại
[tro đằm
cốt khô]
h o à n g x u â n s ơ n
29.9.2020
(Tác giả gởi)
*
Trần Anh Tống
Cùng em, hai ta chập chùng giấn tới hiện trường của một bíên cố trùng trùng.
Những bước đi e dè xiêu vẹo nhẹ lướt ma trơi. Bềnh bồng khuôn lụa không nổi loạn như dòng thủy triều bị đè nén bùng lên.
Bầu trời vô tận những vì sao lấp lánh cũng không thắp sáng vùng bảng lảng.
Không gian mênh mông mệt mỏi.
Đêm vận hành như chiều dài một dòng sông xa tít, hun hút vô cùng.
Nhẹ nhàng, sinh động, sợ sệt, da diết và rộn ràng. Ta phiêu phiêu nhấp nhô trên nghìn trùng trôi giạt. Không giải thích, tùy nghi!
Nhưng lạ thay, nét siêu hinh trong ta và vũ trụ.
Em và tôi – mô kết hợp là nhiều thành phần nhỏ síu: nguyên tử, electron, proton và những hạt nhỏ, rất nhỏ; nhìn được nhau qua những hạt photons.
Sung mãn trong một thể hình tháp không mang dạng đối xứng prism.
Này – với những hoá liệu tương đồng: hữu cơ và vô cơ, khoáng chất mang cùng thông số.
Thách đố ai ơi cấu tạo nên một thực thể biết ngẩn ngơ, khờ dạ.
Hài nhi trần truồng trong máng cỏ, thể hiện một Ước Giao.
Thời điểm một thông cáo chung giữa Thượng Đế và loài bội phản.
Giê-su, sự rút ngắn con đường trần gian thiên quốc. Từ đó loài người bớt đi vòng tay quờ quạng.
Giê-su một tín hiệu có thật… tuyệt vời!
Tình yêu đích thực đó em! Noel đó em. Đêm thánh … rất là thánh!
Trần Anh Tống
(Tác giả gởi)