Nhặt Khoan Cho Ngày Sinh Nhật (cho ngày 20-12-16, cảm ơn các bạn đã chúc mừng TYH) (Riêng cho ĐTTT, ĐTPY)
Hãy thổi tắt dùm ngọn nến vàng Cho qua cơn bão giông ngày ập tới Khai sinh ta, trở lại tháng ngày vui Lửng lơ trôi trên dòng sông chảy mãi Khai sinh ta, trở lại tháng con người Bắt đầu niên kỷ xanh diệu vợi Ta khai sinh ta, về với nụ cười Dù vì em, héo khô ta một dạo
Nay cõi tình xanh bay đậu trong tôi Trên vuông chiếu em trải mềm dưới gối Mùi gối thơm, ngải cứu của đời Bừng tỉnh những mộng đầy huyễn ảo Bừng mắt trông vời vời nghiệp kiếp Cõi ngàn xưa gầy dựng cơ ngơi Mắt đắm em trùng trùng điệp điệp Với cơ man phù thủy quanh tôi Em phù thủy, nên (ta) đành mắc đọa Ta phù sinh trả Nghiệp cho người Gặp gỡ nhau cuối trời xa lạ Ràng rịt đời bằng sợi chỉ trời ơi
tranh đinh cường
Mai ta sẽ bước ra và sẽ khóc Tiếng o oe âm điệu khai mừng Ta quẳng gánh giữa muôn trùng khó nhọc Khai sinh ta làm lại cuộc con người Em có phải? (em sau hay em trước) Em là Em anh gầy guộc đi tìm Và bỗng thấy bên góc đời đơn độc Có em nằm vuông chiếu trải quanh tim
Góc trời ấy anh cùng nằm xuống chiếu Trời bỗng dưng tỏa sáng ánh dị thường Khu vườn nhỏ với kỳ hoa dị thảo Ta cựa mình ôm ấp dáng người thương Đó là những đêm ngời trăng loáng bạc Trời bên em sáng đượm một mùi hương Con cá quẫy dưới mặt hồ ngọc thạch Anh mềm trong hơi ấm của môi hường Mai khai sinh ta những vần thơ mới Có em cùng đứng đó tựa bên hiên Ta huýt sáo kêu con người trở lại Vui cùng ta trải ấm khắp mọi miền
Huớ em tôi, những ngày tình với Nẫu Những ngày tình chan chứa nụ hương quê Những ngày tình trở về như máu thịt Chan hòa em rộng bước dưới trăng thề Huớ em tôi, hãy bỏ xa tiền kiếp Nghiệp xưa anh đã trả hết nợ nần Vay ngắn hạn giữa bộn bề trời đất Xin ta cùng tay ngoéo chớ phân vân Huớ em tôi, mùa xuân xanh lại đến Riêng một góc trời ta sống cùng nhau Vuông chiếu em và tôi cùng vá lại Khâu cho lành những vết tích thương đau Huớ em tôi, ngày mai anh sinh ra Anh dài hơi lên tiếng huớ con người Loài người đã dang tay ra nhận lấy Hình hài anh như thuở mới ra đời Huớ em tôi, không quay lui lại nữa Chỉ còn nghe thầm thĩ tiếng chim uyên Đang đậu giữa vườn uyên ương mộng thực Và bài ca tình tự của chim hiền
Loài chim lạ, anh và em đó nhé Ta cùng nhau ngậm ngải để tìm trầm Trầm hương ngực em, ngải vai anh rộng Ta hòa mình trầm ngải một đời nhau Ta hòa mình trầm ngải suốt đời nhau...
Trần Yên Hòa (Từ: Những nụ tình thơ) Xong 19.12.2016 lúc 18.00PM, Calif, USA
Mời nghe ngâm thơ: Đoàn Thị Phú Yên 11 Chương Yêu Mới của Trần Yên Hòa (xin bấm vào chữ facebook, nêu không nghe âm thanh thì mở loa)
Cuộn chiều bóng đổ về đêm.
Mà bên đấy chẳng chịu têm nắng vào.
Gió thì vòi vọi trên cao.
Mây thì lững lững trôi vào phía tây.
Gió mùa chả ngả về đây.
Mà se se lạnh mà gầy nhớ thương.
Tơ trời ai thả mà vương.
Không phải đâu! Em còn bé lắm.
Đừng nhìn em ánh mắt dị thường.
Đừng khiến em ngỡ mình lem luốc.
Ngày mấy lần bận bịu soi gương.
Không phải đâu! Em còn khờ lắm.
Đọc thơ anh chẳng hiểu nói gì. Những con chữ ôi chao lạ lẫm.
Nhớ và thương trộn lẫn làm chi? Không phải đâu! Em chưa hề biết
sài gòn buổi trưa đi thăm mẹ của bạn.
bạn nói bà già tao mắc cỡ.
tôi nói khó khăn lắm bà mới nghe.
ôi tuổi già buồn thảm.
thằng việt xiêm chết 6 đến 7 mươi phần trăm.
thằng việt cồ nằm một đống ở quy nhơn.
thằng quang đã mồ yên mả đẹp.
về Cà Mau nghe lại bài huê tình.
thuở em ngồi bên cầu ao giặt áo.
tiếng em lướt tiếng cầu kinh xóm đạo.
rót tim anh từng giọt lệ trăng non.
mặt ao đêm trăng gợn sóng dập dồn.
khi điệu hát bập bềnh đáy nước.
con cá lìm kìm như ăn nhầm
Trống tôi một khoảng em nằm.
Cô miên chong nến hư không nguyệt tàn.
.
Trắng đêm cô lữ tuyết băng.
Lạnh luồn một thuở đoạn trường bể dâu.
Con chim trốn tuyết khúc đau.
Đông về tan tác thu nào nắng thơ! Phai rồi vàng áo lụa tơ?
Cúc khuy nhẹ hở ngọt vừa môi hôn.
Ơn ai ngoan đẫm trầm hương.
We use cookies to help us understand ease of use and relevance of content. This ensures that we can give you the best experience on our website. If you continue, we'll assume that you are happy to receive cookies for this purpose.