TRẦN DZẠ LỮ
tranh nguyên khai
BÀY NHỚ
Tháng 3 anh bày nỗi nhớ
Sao em chẳng ghé về thăm?
Bên sông hoa gạo vẫn nở
Mà tình thì đã sang ngang…
Mái tóc thơm mùi địa đàng
Còn vương trong mắt ai đó
Kinh chiều bay qua hồn nhỏ
Vấp buồn vừa mới lang thang!
Anh đi mà đi đâu chứ (*)
Giang hồ cạn khúc nhạc xưa?
Thọc tay vào túi cũng vừa
Hắt hiu chạm tay cô lữ…
Biết rằng mình luôn dự trữ
Nồng nàn cho Bậu ăn ngon
Vậy mà bữa cơm du tử
Mình anh gắp gió hoang đường…
Tháng 3 lạc cánh diều ngoan
Vuông trời phôi pha ước hẹn
Hiểu luôn là em không đến
Anh bày nỗi nhớ rồi chôn…
Chôn rồi bươi lại đem chưng
Nơi trái tim đêm đa cảm
Cũng đành làm hươu cao cổ
Ngóng tình xát muối một phương!
Thơ anh trúng hồi mã thương
Đau lòng thời gian tắc tị…
Đỏ đen cuộc đời là thế
Giếng sâu, gàu cạn, vô thường!
(*) ý thơ Nguyễn Bính
KÝ ỨC MỎ CÀY
Nơi em đến chính là nơi anh sống
Tháng năm xưa bạc phếch áo giang hồ
Ngày bầu bạn cùng cây bần, cây đước
Đêm bất an nên ẩn trú vào thơ…
Bom đạn vô tình đâu biết ước mơ
Chàng trai trẻ thèm lời ru của mẹ
Thèm nụ tình khi lội sình thất thế
Mắt môi ai ngọt mật đấy không ngờ!
Chi Uyên Chi Uyên (*) sao chàng ngác ngơ?
Những lần đụng trận cắc cù, không chết!
Mỏ Cày ơi! Mỏ Cày ơi! có biết
Thân phận kia, thánh đọa xuống trần gian?
Bốn mươi năm qua, sau cuộc tan hàng
Trái tim nhân văn vẫn còn vô lượng
Con cá, con tôm nuôi người khôn lớn
Phí phách ngang tàng vẫn chảy cùng sông…
Nơi em đến, chiều chầm chậm cong cong
Hết chiến tranh sông Mỏ Cày trẻ lại
Nụ cười em vói trời xanh thơm ngái
Nắng Mỏ Cày không ngược lối thương mong.
(*) Chi Uyên: Chuẩn úy
Trần Dzạ Lữ
(tác giả gởi)
11033
Tel: 714 982-6979
(con gái Trần Yên Hòa, gia đình H.O)
Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (vùng Orange
Thanks