P1
LỜI XIN LỖI MUỘN
gởi linh hồn anh Hoài Khanh
Luân Hoán"...tôi lẫn trốn vì thấy mình không thể
mây của trời rồi gió sẽ mang đi..."
Hoài Khanh
từng hứa hẹn trời ơi đất hỡi
sẽ đi thăm cho biết Việt Nam
làm bộ tịch là người Cam bốt
hay giả đò là người Thái Lanở đất lạ đầu luôn đội mũ
mũ vẫn thường gắn cái logo
nơi nhà ngụ hộp thư trước cửa
nguồn gốc sơn vàng rực màu cờtôi vẫn sợ làm người mất gốc
đọc nói và viết vẽ linh tinh
rất hãnh diện tự văn dân tộc
hồn quê hương hình dạng la tinhthương nhớ thật hay là đóng kịch
tôi hình như chưa rõ lắm mình
hứa cùng anh lúc anh tại thế
anh đi xa, tôi vẫn vô tìnhlời xin lỗi chẳng bao giờ muộn
lời cảm ơn thơm miệng cả ngày
nhìn ảnh anh chưng lên lần nữa
không ngó trời vẫn thấy mây bay...
Luân Hoán
10-01-2018
TÂM CHÂN DUNG
HOÀI KHANH
Luân Hoán
Đặng Tiến chợt muốn khóc
gặp “nỗi buồn chính mình”
ngay sau khi được đọc
dòng trầm tư Hoài Khanhnhà phê bình tin chắc
nếu “thượng đế hữu hình”
ngài cũng phải rơi lệ
theo dòng chảy nhân sinhriêng tôi đã không khóc
đọc tấm lòng Hoài Khanh
nhưng lững lơ trôi nổi
theo nguồn thơ chân thànhtrọn nỗi buồn thế kỷ
ông không vác trên vai
tâm sự được sắp lớp
qua âm điệu ngút dàitiếng tình là hơi thở
của thế hệ chúng tôi
không cần tỏa thuốc súng
không cần sơn máu tươidòng sông ông “ngồi lại”
“dĩ vãng” ông mến thương
bất tử và đồng nhất
nỗi-buồn-chung-vô-cùngtôi mê sự bất lực
trước những điều hiển nhiên
“lẫn trốn” để tồn tại
linh thiêng một nỗi niềmcó được yêu và hận
mới đích thực con người
để được sống và chết
phải có riêng cái-tôiHoài Khanh thật tuyệt diệu
sống đúng đời sống ông
một người được hít thở
giữa bi hận long đongông đam mê cái đẹp
khắc khoải những nguyện cầu
an phận không an mộng
vùng vẫy tìm cuộc chơitừ sắc màu dân tộc
mênh mông thăm thẳm sâu
kiếp người dân nhược tiểu
vang vọng mãi về đâuthơ nghiêng qua triết lý
phảng phất mùi hương thiền
đời còn không chiếc bóng
hồn lắng về an nhiên ?tôi chưa quen ông thật
nhưng biết ông hơi nhiều
không chỉ qua Bùi Giáng,
Phạm Công Thiện... (còn nhiều...)
vẽ ông ra đôi nét
dễ mà khó vô cùng
cái tài hoa vô dạng
cái hồn thơ mông lungdĩ nhiên rất sung sướng
vói tay chạm ông chơi
vài năm trước ông nhắn
dặn gì ? chợt quên rồitừ Dâng Rừng, Thân Phận
qua Hương Sắc Mong Manh,
Trí Nhớ Hoang Vu, Khói...
tôi vẫn gặp Hoài Khanhnhà thơ không có tuổi
nhà thơ chỉ có tình
mây trời mang em mất
nên đời còn trái timLuân Hoán
(nhà thơ HK đã đoc bài viết này)
P2
ĐỌC THƠ HOÀI KHANH
MÀU LƯU LINH
chim bay tàn bóng xa mù
thôi sương ở lại đền bù tuổi tôi
nằm đây lạnh suốt mặt trời
hoài thương quá khứ đã ngùi phiêu linh
phố xưa hồn đẫm lệ mình
sông xưa triều đã lênh đênh mấy mùa
nghe tàn cõi mộng hoang thưa
con chim lại hót trên mùa lang thang
mắt em hồ vỡ cung đàn
thôi xuân nào cũng mộng tàn đêm thâu
ngùi thương bóng nhỏ giọng sầu
cõi kia cũng quạnh quẽ mầu lưu linh.
PHƯƠNG TRỜI LƯU VIỄN
biển mù mịt đó mưa đan
tôi ngàn năm nhớ nào tàn mộng xưa
vi vu mầu gió đi mùa
núi non đồng vọng cũng thừa xót thương
đã nghe đất dậy môi trường
cõi miên viễn bỗng vô thường thanh âm
bơ vơ chiều dựng chuông trầm
sông dài trôi quạnh hồi âm nỗi nào
cuối trời nghe rụng vì sao
đêm đi từng giọt sương vào hư vô
là thôi ý những mong chờ
sẽ còn luân lạc bên bờ suối xanh
em còn mộng suốt hồn anh
sẽ bay vào cõi cây cành héo khô
sẽ đi một bóng xa mờ
phương lưu viễn đó hẹn giờ phùng sinh.
TRÔNG THEO
bến sông này, bến sông này
trăng xưa lạnh xuống hàng cây gục đầu
người xưa chừ biết là đâu
này trăng gió cũ này câu giã từ
lối đi vàng nhạt mùa thu
nghe lau lách động niềm u uất buồn
mắt người mang cả quê hương
lòng ta mang cả đoạn trường tháng năm
trăng chia niềm nhớ thì thầm
lệ chia niềm nhớ ướt dầm núi sông
lớn lên vì một tấm lòng
để bao nhiêu hận buộc vòng sơ sinh
bao nhiêu tuổi bấy nhiêu tình
bao nhiêu nguyện ước giận mình bấy nhiêu
nhưng thôi buồn đã ra nhiều
trong ta là mấy vạn chiều rưng rưng
trong ta là núi là rừng
là trăm tiếng hát đã từng trên môi
tiễn đưa thì tiễn đưa rồi
nhớ thương thì nhớ thương rồi người ơi
vòng tay không chặt luân hồi
xa xưa nghe nặng bóng chiều luân lưu
người đi mang cả mùa thu
ta mang theo chút tạ từ héo hon
bãi sông này gió trăng còn
mênh mông vì cả nghe buồn lay bay
tưởng chừng như chặt bàn tay
ta ôm vũ trụ tròn đầy mà mơ
nhưng khi dạ biết tình cờ
thì hai thứ tóc đã mờ giấc xưa
với trăng chia nhớ đôi bờ
với sông bến nọ chia giờ ra đi
người ơi còn lại những gì
mai sau nếu chút tình si cũng tà
NGỒI LẠI BÊN CẦU
người em xưa trở về đây một bận
con đường câm bỗng ánh sáng diệu kỳ
tôi lẫn trốn vì thấy mình không thể
mây của trời rồi gió sẽ mang điem - thì vẫn nụ cười xanh mắt biếc
màu cô đơn trên suối tóc la đà
còn gì nữa với mây trời đang trắng
đã vô tình trôi mãi bến sông xathôi nước mắt đã ghi lời trên đá
và cô đơn đã ghi dấu trên tay
chân đã bước trên lối về hoang vắng
còn chăng em nghĩa sống ngực căng đầyquá khứ đó dòng sông em sẽ ngủ
giấc chiêm bao nguyên vẹn có bao giờ
ta sẽ gặp trong ý tình vũ bão
con thuyền hồn trở lại bến hoang sơrồi em lại ra đi như đã đến
dòng sông kia cứ vẫn chảy xa mù
ta ngồi lại bên cầu thương dĩ vãng
nghe giữa hồn cây cỏ mọc hoang vu
CÕI NÀO
Trong cặp mắt xoe tròn của trẻ thơ
Có tiếng dế cất lên giữa đêm khuya
Đêm bỗng đi vào linh thánh
Và cùng một niềm nhớ tiếc khôn nguôi
Một buổi trưa nào chợt bắt gặp một đóa hồng
Nở trong vườn vô ưu của trẻ thơ
Mặt đất bỗng vô cùng lạnh lẽo
Ta nghe tháng ngày tàn tạ như không
Như chẳng có gì thực cả
Một tiếng dế hay một đóa hồng
Và một dòng sông nước ròng nước lớn
Ôi tiếng động trong ta đã rộn ràng
Và cao nguyên chốn ấy có còn chăng
Sương của cỏ non xanh và đêm thanh như lụa
Và tiếng động cũng chính là dòng sông
Và giòng sông chính là giấc mộng
Xin hãy đưa ta vào cõi nào không hề có ở trần gianNHỚ NGUYỄN DU
Bất tri tam bách dư niên hậu
Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như
(Nguyễn Du)
Cõi nào giọng khởi nguyên vang?
Nhánh khô trời muộn trôi tan mộng thầm
Súng còn vọng mãi trời căm!
Rưng rưng mắt lệ nghìn tâm sự nào?
Mộng đời nát ngọc chìm châu
Bến mê vẫn rợn mấy màu trầm luân!
Mười lăm năm bấy nhiêu lần
Bấy nhiêu rồi nhỉ hỡi trần gian kia?
Ngược xuôi bao kẻ đi về
Tấm thân bé mọn bên lề tồn vong
Chuyện đời có có không không
Phù vân một áng bụi hồng xa xa
Cớ sao thiên hạ người ta
Vẫn chưa tròn một quê-nhà-bao-dung
Vẫn chưa tỉnh giấc hãi hùng
Trong cơn trường mộng vô cùng thời gian?
Hoài Khanh
Luân Hoán
(Từ: Fb)
*
Mời tìm đọc:Amazon Sấp Ngửa
Bạch hóa Thái thượng hoàng
Xã trưởng tân truyệnĐạo và thằng gian
Ảo Vọng(từ: Sấp Ngửa)
*
11033
Acacia Parkway
Garden Grove, CA 92840Tel: 714 982-6979
Fax : 714 - 982-9307
(con gái Trần Yên Hòa)
Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (vùng Orange
County , Los Angeles) đến mua thuốc ủng hộThanks
*
Mua bán nhà- Quí vị ở VN mới sang định cư ở Nam California.- Quí vị ở các tiểu bang xa muốn về sống ở Nam California nắng ấm.Muốn mua một căn nhà hợp với túi tiền và điều kiện của mình.Xin gọi ngay cho:Marvin Trần(714) 768-8810Quí vị sẽ được hướng dẫn và giúp đỡ tận tìnhQuí vị sẽ có được căn nhà vừa ý
*Phòng Khám Nha KhoaDream Dental Place
Hoàng Anh D.D.SLàm mọi dịch vụ về Răng
Tận tâm, Vui vẻ, Kỹ lưỡng, Uy tínNhận Medicare, Medical, Obamacare, Bảo hiểm các loạiGọi ngay:Hoàng Anh
(714) 724-5699