TIỂU SỬ:
Tên thật: Đỗ Quý Toàn
Bút hiệu: Ngô Nhân Dụng, Vương Hữu Bột, Đạo Cấy
Nơi sinh: Bắc Ninh
Năm sinh: 15/06/1939
TÁC PHẨM:
Trước 1975 tại Việt Nam
Sau 1975 tại hải ngoại
…
Ở trên thân thể nàng
trời xanh trong mắt mãi
nắng cao ùa chứa chan
xuống rừng ươm kết trái
Ở trên thân thể nàng
trời trăng sao bát ngát
trong những đêm hoang đường
sao bay về trái đất
Ở trên thân thể nàng
chàng dựng nên trái đất
dựng nên cỏ và hoa
với đồi xanh suối mát
…
Hãy đốt cháy chàng bằng những khát vọng em
Những giận dỗi say mê như vực biển
Hãy thắp sáng chàng bằng nỗi đau khổ
Niềm kiêu hãnh vô biên
Hãy đi qua hết những chặng đường đớn đau
Trên than thể em và quê hương
Nơi sự sống và sự chết bi thảm
Vẫn dũng cảm tiếp diễn
…
TRÍCH THƠ:
CHUYỆN TÌNH
Ôi anh yêu em vì em biết nói
Em đã biết thưa em còn biết gọi
Buổi sáng trời mưa khiến anh nhớ em
Bây giờ trời nắng anh nhớ em hơn
Ngồi xuống đây đi nghe chim đang hót
Đồng cỏ bàn tay trời cao mắt ướt
Khi ngó nhau thôi còn biết nói gì
Hai đứa ngồi đó như hai hòn bi
Có cánh hoa đẹp anh hái cho em
Em không thèm nhận anh chết cho xem
Và anh sẽ khóc miên man suốt ngày
Ôi chả bao giờ buồn như bữa nay
Này em yêu quý em có biết nghe
Trên cánh đồng cỏ có con bò kia
Nó kêu “bò” “bò” và nó ăn cỏ
Trời hôm nay cao, yêu em, hỡi gió
Và trên đỉnh đồi có cây to tướng
Ở một cành ngang có một tổ kiến
Có con đi ra có con đi vào
Trời hôm nay nắng, yêu em xiết bao
Này em yêu dấu em nào có hay
Hồi nãy trên trời có con chim bay
Có con chim nó bay qua trên trời
Trời xanh đến thế đôi mình lứa đôi.
TỰ TÌNH
Hãy yêu chàng như yêu núi
Núi nào có biết gì
Núi nằm đó yên ngủ
Đã hàng muôn năm qua
Khi núi thức mùa xuân
Hãy yêu chàng như cỏ
Cỏ ngây ngất mọc đầy
Tràn bao quanh trái đất
Trên trái đất quay
Hãy yêu chàng như biển
Đất quay biển quay theo
Nhịp nhàng như luân vũ khúc
Muôn đời không thôi
Hãy yêu chàng thật lâu
Yêu chàng mãi mãi
Quanh năm suốt bốn mùa
Lấy mùa đông làm xương
Mùa xuân làm da thịt
Mùa thu làm mắt xanh tóc biếc
Mùa hạ làm máu chảy ấm tim
Hãy yêu chàng bằng thân thể đó
Hãy yêu thật nhiều vào
Yêu không đếm xuể
Từng phân vuông trên thân thể
Từng sợi máu dưới da
Hãy yêu chàng như màu xanh
Yêu chàng như màu đỏ
Như màu tím màu vàng
Trên da trời chói chang
Mặt trời mọc rồi lặn
Trời da vàng da đen
Yêu chàng như thế đó.
Hãy yêu chàng như thế
Như thế như thế
Yêu chàng liên miên
Như chim chíu chít
Vì cành lá xanh
Hay vì nắng mai
Như thế như thế
Như biển dạt dào
Dâng theo ánh trăng
Em có thấy không
Trong những đêm rằm
Biển phồng bóng căng
Thôi hãy yêu chàng
Yêu không thể nói
Yêu quẩn yêu quanh
Yêu hoài yêu mãi
MẶT TRỜI NÀNG
I.
Nàng ở phương đông nàng là mặt trời
Nàng im lặng và nàng ngự trị
Nhưng cây cối vì nàng mà trổ lá xanh
Cầm thú vì nàng mà sinh nở
Anh vì nàng ngực đầy hơi thở.
Nàng ở phương đông nàng là mặt trời
Mặt trời vỡ tràn trề bình rượu đỏ
Anh bơi tới giữa dòng sông vô tận đó.
II.
Mặt trời đã hiện đỏ và lòng ta, hỡi lòng ta
tại sao xao xuyến như men rạo rực của sự sống.
Đêm đã xuống ngập lòng ta, hỡi lòng ta tại sao
chưa bình yên
Mùa con nước đã dâng cao bát ngát và lòng ta,
hỡi lòng ta thèm phiêu lưu thèm trở lại.
III.
Đã biết bao lần mặt trời bay qua sa mạc
Đã biết bao lần bánh xe lăn qua không còn dấu vết
Trong đám bụi đỏ phủ chân trời phẳng phiu đang
dần dần lắng xuống.
IV.
Chàng trên môi em là mặt trời xoay
Những con chim biển bay trong những chiếc lồng
nắng ngời bọt trắng.
Trong hơi thở chàng em ngập ngụa như cồn cát non
dưới cơn triều vĩ đại
Trên bàn tay chàng dòng sông trào cuốn tới sóng
mênh mông mang thân em làm phù sa đưa em đi
về thăm thẳm xa tới biên cương của sông và biển
tới biên cương của nước và trời biên cương của
ngân hà và vũ trû
V.
Em hạnh phúc như ánh sáng
ngập đầy cửa sổ
khi em hiện lên trong tưởng tượng
Hãy ban thêm nước mắt
để xoa dịu khổ đau
và hoan lạc
Hãy tha thứ chàng nếu chàng vẫn yêu em
nếu chàng đã sống
hãy tha thứ nếu trời mưa mưa
nếu mưa ngập không gian như biển lớn
Hãy yên lặng như sao đêm
thì thầm lời tình tự
Hãy bao la như sóng cả
mùa nước lũ mênh mang
hãy phì nhiêu như trái đất nở nang
ban sự sống biết bao nhiêu mùa hoa cỏ
ĐÊM NÀNG
I.
Trước khi chúng ta mở mắt ra đời đêm đã ngự trị
trên trần gian đêm lạnh lẽo và cao quý đêm mở
những bàn tay đêm rót những bình nước đêm
như dòng suối thơm bất tận.
Đêm thơ thẩn của những loài tinh tú.
Đừng nhớ tới đêm nếu không nhớ anh và hãy nói
tới đêm như nói đến tên anh. Đêm chan hoà
trên khuôn mặt em như nước đại dương
chan hoà trên trái đất.
Đêm quá sao đêm của trời đêm chẳng phải của anh.
II.
Trong bóng tối êm đềm nước mắt như sóng tràn
như cát yếu. Anh chợt dậy chợt nhớ tên em giữa chừng giấc
mộng. Như niềm thân mật trong tâm hồn. Như
hơi ấm trên da thịt như quê hương như căn nhà
trú ngụ như thiên đường nơi thu hút anh về.
Rồi biển cả, biển lạnh lẽo và êm ái vừa kéo lên
giá buốt những ngón chân dần dần lên mái tóc.
Anh gọi lại tên em nhiều lần trong trí nhớ mỗi
tiếng kêu là mỗi một cơn nước thể xác cả tâm
hồn. Như bãi cát vô tư.
Đêm hỡi đêm rất sao đêm của trời đêm chẳng
phải của anh.
III.
Đêm là biển của trời biển là đêm của nước
Sao tương tư chảy lệ những canh dài
IV.
Đêm quá lặng yên em hãy than vãn. Âm thầm. Đủ
một mình nghe thấy.
Hãy cất tiếng hát. Bản hành ca. Một góc nhỏ trong
một toa trên chuyến tàu xuyên sơn.
Đêm quá lặng yên em hãy lắng nghe. Những lời
vu vơ quá khứ.
Như sao thì thầm. Biển cả khôn nguôi.
Anh đi tìm tiếng nói của loài chim huyền bí.
Phượng là con chim thần thoại mỗi ngàn năm cất
tiếng kêu.
Anh đứng lắng nghe sự yên lặng hãi hùng. Như
biển nặng nề đè trên ngực trái đất những ngôn
ngữ lạnh lùng nghẹn giữa chúng ta.
Hãy cất tiếng cơn đau đớn tuyệt vời. Hãy phát nổ.
Sau những ngàn năm nín thinh.
Như trẻ thơ bập bẹ em hãy bắt đầu. Tập nói một lời,
một lời như hơi thở.
V.
Đêm là sao đêm của em bủa vây chàng
Chàng như con nai lúng túng chạy giữa rừng với
muôn con mắt thợ săn đang rình đuổi.
Chàng sẽ vướng vào những sợi dây vô hình em
giăng bắt — và nằm chết đó
VI.
Em đã tới từ mặt trăng mặt trăng đêm sắp tròn
Em trời xanh em trang điểm đầy sao
Em đã tới em hương thơm nhiệt đới
Vườn lá tối đen rì rào động dấu chân em
Em mang những lời dịu dàng của bóng đêm. Phủ
đầy trên dòng sông — dòng sông đêm làm giấc mơ
đi qua thành phố
Trên trái đất quay tròn chàng vẫn đứng — dưới
ngôi sao của chàng — chàng chờ đợi
Em tan vào chàng cơn gió lạnh. Nửa đêm.
VII.
Nàng đứng hát trên sân khấu
mà không ai nghe thấy
Chỉ có đêm, đêm phủ bầu trời
Nàng cất tiếng thở than
Xao xuyến các vì tinh tú
Đêm, vẫn đêm đêm mãi chưa nguôi.
VIII.
Gió vô biên gió đã đến và thổn thức
trên tàu lá.
Em đóng cửa giam hãm không gian
ngoài căn phòng
Buổi chiều
Mặt trời đỏ nặng trĩu hàng lông mi
em khép mắt.
IX.
Những cơn gió đen gió lạnh lẽo vẫn trên trời và
đã vào qua khung cửa sổ — Đêm sẽ tàn nghe em
Nàng vẫn thở hơi thở đều trong lúc ngủ ngon
mi mắt khép dịu dàng gió vẫn đi theo vẫn
vuốt ve vẫn thở than cùng nàng suốt trong giấc
mộng.
X.
Đêm đang bước lên — những bước nhẹ và đều —
trên cầu thang. Đêm đang gõ cửa phòng, em
lắng nghe. Em chờ đợi
Khách lạ là bóng tối. Chàng đã vào cùng em và
lẩn quất ở đâu đây?
Ôi mùa hạ mênh mông như một bánh xe
lăn tròn. Đã lăn qua sa mạc và mất hút.
XI.
Buổi tối em hãy dạo chơi ngoài phố để bóng em
in xuống mặt đường
Và khi em đã về nằm lãng du vào mãi sâu giấc
ngủ thì bóng em còn tiếp tục rong chơi tiếp tục
lang thang trên đường
Đêm khuya khoắt
Cho đến lúc những chiếc xe đò cất rau đã rời
khỏi chợ — chợ trống không — thì bóng em cũng sẽ phai mờ.
Khi sao mai phai mờ trên nền trời xam xám
XII.
Đêm đã tới đêm chứa chan trong giọng nói của
nàng. Nàng cất tiếng và bóng đêm như suối
nguồn vô tận tuôn chảy đầy không gian
Đêm đã tới đêm hiện lên sau những bước chân
nàng. Nàng bước đi làm thúc động không khí
và mặt đất. Sau một ngày bất tỉnh trong cơn
vô giác, trái đất đang rạo rực hồi sinh những
hạt bụi bắt đầu thở những phiến đá đang thèm
muốn và tình ái hương thơm toả rộng đời đời
Chàng ru em theo nhịp quay tròn trái đất
Chàng đưa em qua từng miền vũ trụ
Đêm hỡi đêm giọng hát dịu dàng của vô biên.
XIII.
Anh kinh hãi trước dĩ vãng của em. Dĩ vãng mà
anh không hề đặt chân tới, anh không hề tham dự
anh không có.
Anh kinh hãi trước dĩ vãng của chính mình, sự
bất lực muôn đời, anh không bao giờ trở lại
nổi. Như để an ủi anh mặt trời mềm như thỏ non
chạy trốn vào trong bụi cỏ. Và sau khi trời lặn đêm
ngây ngất nở đầy hương thơm.
XIV.
Anh nhìn em thêm một lần này — Rồi sau đó
em đi đã xa. Đến khi em trở lại thì đã bao nhiêu
thời gian trôi qua, bao nhiêu đổi thay, bao nhiêu...
Không chỉ có em và anh thay đổi nhưng mà
cả trái đất và vũ trụ. Bao nhiêu hạt cát đã lăn
xuống biển và bao nhiêu cỏ đã mọc lên và đã héo
úa. Bao nhiêu vì sao đã tan vỡ với bao nhiêu vì
sao đã mọc lên trong giải ngân hà.
Khi anh đứng quay lưng lại mặt trời thì gió thổi
Những hàng lá cây đen rì rào cũng chuyển động.
XV.
Anh không thể tha thứ em về bầu trời
Về bầu trời mênh mông của một đêm trăng đầu
tháng
Vẻ mênh mông đầy mắt anh ngạt thở
Anh cũng chẳng thể tha thứ em về những vì sao
Sao như mưa vẫn chuyển suốt đêm dài
Anh đứng trơ vơ trên đỉnh đồi cao trái đất bị hút
mất theo cơn vần chuyển mênh mông đó
XVI.
Đêm đã chở chúng ta đi trong dòng sông không gian
gió muôn trùng đổ đầy cánh buồm
mênh mông bóng đêm chẳng nghỉ ngơi đêm
trôi mãi cõi vô bờ.
XVII.
Em hãy mở mắt cho sao sao mọc lên vì đêm sắp tối,
bóng tối đang tan dần vào không khí như giọt
mực đen rơi vào ly nước. Không khí thẫm lại từ
từ và phương tây mi mắt bầu trời đang khép
xuống. Em hãy nhìn lên cao cho sao nở thêm.
XVIII.
Đêm mênh mông trào xuống biển biển cồn cào
chuyển động. Biển ngạt thở giẫy giụa dưới sức ép
nặng nề của bóng tối. Biển cầu khẩn, biển khóc
than lời trái đất khi trái đất bị bỏ quên.
Anh viết mãi những lời van xin đó
mặt trời
hỡi mặt trời đừng bỏ quên anh.
có những hồi lòng ta ngẩn ngơ
nằm mơ thấy một ngôi thành cổ
Có những hồi lòng ta ngẩn ngơ
Mộng thấy một cổ thành hoang phế
Thành cao chiều cỏ lau hắt hiu
Ngựa trắng lạc đàn đi trong gió hí!
Có những hồi lòng ta rất ngẩn ngơ
Mộng thấy đàn thỏ con chân líu ríu
Thỏ đi tìm một người làm thơ
Và bỗng dưng thơ rất hiền dịu
Có những hồi lòng ta ngẩn ngơ
Mây cuộn trên thành cao đá vỡ
Em bay ngang qua như một cánh diều
Ngựa hoang và cỏ lau trắng xóa
Có những hồi lòng ta thật ngẩn ngơ
Cơn gió lộng bỗng quay lưng quằn quại
Trên thành cao ngọn lá chuối khô
Thở hắt trong chiều hơi nắng quái
Rồi lòng ta cũng vẫn ngẩn ngơ
Khi gió thoảng đong đưa mầu lá áo
Áo đong đưa phủ kín mắt nhìn
Chân trời rộng thâu vào, em nhỏ xíu
Thôi hãy để lòng ta ngẩn ngơ
Theo cánh diều bay trên ngôi thành cổ
Bày thỏ chân ríu rít bước qua
Rớt lại hương chiều heo may cỏ gió
tiếng hát
Hãy trở về. Hãy về. Tiếng hát
Trong đêm sao có giọng hiu hắt
Chàng trở mình. Chàng ngó quẩn quanh
Rừng trông quanh đây sâu mù mịt
Chiều cuối năm lá đổ mịt mù
Rừng không lá như sương răng kín
Lá không rừng - Chiếc lá chết khô
Lạc lõng trên trời, bay bịn rịn
Đêm có sao thưa – đêm mỏng manh
Cõi rừng hiu vắng như đêm xanh
Rừng rất biếc. Như rừng trong mộng
Bỗng dưng rừng trơ vơ một cành
Một cành cây gẫy và rừng mất
Lòng trống dòng sông đêm bát ngát
Như đêm trên dòng sông bỗng dưng
Vẳng tới mơ hồ ai - tiếng hát
Ai? Tiếng hát? Cành khô gẫy rồi
Trằn trọc đêm khuya không một lời
Chàng đứng dậy. Rồi chàng nằm xuống
Nằm xuống tay và chân buông xuôi
Tập san VĂN
Hoàng Lâm
(Nguyễn Thanh Châu gởi)*
11033
Acacia Parkway
Garden Grove, CA 92840Tel: 714 982-6979
Fax : 714 - 982-9307
(con gái Trần Yên Hòa, gia đình H.O)
Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (vùng Orange
County , Los Angeles) đến mua thuốc ủng hộThanks
*
Mua bán nhà- Quí vị ở VN mới sang định cư ở Nam California.- Quí vị ở các tiểu bang xa muốn về sống ở Nam California nắng ấm.Muốn mua một căn nhà hợp với túi tiền và điều kiện của mình.Xin gọi ngay cho:Marvin Trần(714) 768-8810Quí vị sẽ được hướng dẫn và giúp đỡ tận tìnhQuí vị sẽ có được căn nhà vừa ý
*Phòng Khám Nha KhoaDream Dental Place
Hoàng Anh D.D.SLàm mọi dịch vụ về Răng
Tận tâm, Vui vẻ, Kỹ lưỡng, Uy tínNhận Medicare, Medical, Obamacare, Bảo hiểm các loạiGọi ngay:Hoàng Anh
(714) 724-5699