Cồn cào giữa đại dương
Sóng về Đông nuối tiếc
Sóng về Tây dỗi hờn!
Đêm nằm nghe sóng vỗ
Giữa hai bờ quê hương
Mong trời đừng giông tố
Sóng ngọt ngào, yêu thương
Bình minh lên rạng rỡ
Sóng thơm nồng môi ngoan
Đưa thuyền về bến đỗ
Sóng dịu dàng, hân hoan…
Tình em con sóng biếc
Giữa ngàn trùng mênh mông
Hiền lành mà tha thiết
Nối hai bờ Tây-Đông!
Có em mãi mãi tuyệt vời
Không còn nông nổi bướm hoa
Con tim khắc sâu hình bóng
Mắt môi càng thêm đậm đà
Những lá tình thư một thuở
Chắt chiu muôn vạn niềm thương
Nhiều khi giận hờn vô cớ
Lắm lúc êm đềm nhớ nhung
Tình như trái chín lâu ngày
Mật ngọt men nồng đắm say
Cuộc đời trở nên kỳ diệu
Lúc mình tay nắm đôi tay
Ngọt bùi trong từng lời hát
Ân tình em tặng cho tôi
Con đường cỏ hoa rợp mát
Có em mãi mãi tuyệt vời!

Cho tình tươi thắm bỗng khô gầy
Cho hồn mai trúc sầu ly cách
Ai gỡ bùa yêu thả gió bay!
Một thuở đôi mình lắm mộng mơ
Cầu mây bắc nhịp nối đôi bờ
Vườn Trăng hoa lá xanh như ngọc
Một thuở đôi mình lắm mộng mơ
Ôi, những ngày vui qua rất nhanh
Vì đâu băng giá chóng xây thành
Em buông anh bỏ… còn chi nữa?
Ôi, những ngày vui qua rất nhanh
Nhắc nhở cho nhiều chỉ thấy đau
Thì thôi quên hết chuyện ban đầu
Mình như mưa nắng hai mùa ngược
Nhắc nhở cho nhiều chỉ thấy đau
Lối cũ đường xưa giấc mộng tàn
Chỉ còn rền rỉ giọng ve than
Hàng cây nghiêng ngả màu hiu quạnh
Lối cũ đường xưa giấc mộng tàn
Ai gỡ bùa yêu thả gió bay
Cho tình tươi thắm bỗng khô gầy
Cho hồn mai trúc sầu ly cách
Ai gỡ bùa yêu thả gió bay!
May 27, 2017

Nếu vắng em rồi anh bỏ nhậu
Vì chưng rượu đã hết men cay
Nốc vào cũng tỉnh như chim sáo
Thì rót chẳng vơi nỗi nhớ này
Nếu vắng em rồi anh bỏ chơi
Vì không còn thích, chẳng mê đời
Trăng hoa mây gió ngàn hương sắc
Cũng chỉ tro tàn tuyết lạnh thôi!
Nếu vắng em rồi anh bỏ thơ
Vì không thần tượng để tôn thờ
Không tình, ai tỏ lời âu yếm
Không điệu đà, sao có mộng mơ?
Dù vắng em rồi anh vẫn mong
Ngày sau nối lại sợi tơ lòng
Trăm năm một kiếp dài hay ngắn?
Ta mất nhau rồi không hóa không!
12-03-2017
Trần Đức Phổ
(Tác giả gởi)