Nguyên Lạc
tranh đinh trường chinh
LIÊN KHÚC TÌNHCHÉN THƯƠNG ĐAU
Khúc tình 1CHIỀU MƯA PHỐ VẮNGMưatôinỗi lạnh phố người!Mơ rơi theo giọtbuồn trôi thành dòngCơn mưa đêm ấymù khôngLay hồn tôi độngnỗi buồn nhân sinh!Khúc tình 2ĐÊM MƯA THÁNG SÁUTiếng mưađiệp khúc gọi tìnhMơ đêm mưa ấynhớ mình điếng tâmnhớ hương xưanhớ thịt hồngnụ quỳnh đẫm ướtngực trầm mật môiĐiếng ngườirợn rướn tình đôikín hai mắt khépgấp hơi thở cuồngNgười rồi còn nhớ đến không?Rên tình đêm đótrăm năm đời này...!Có không tháng sáu mưa rơi?Thật không đêm đó mặn môi quỳnh người?Hay là huyễn mộng mà thôi?Nhân sinh phù ảo cuộc đời phù vân!
Khúc tình 3CHÉN THƯƠNG ĐAU
Phù vân?ỪMặcNắng tan!Rượu tràn cứ uốngngày tàn có sao?Bể dâu?nầy chén đắng trào!Uống đi!uống cả thương đaunhe người?!LIÊN KHÚC TÌNHBÊN HỒ XỨ LẠKHÚC TÌNH 11.Bắt chước thi sĩ Nguyễn Bắc SơnTôi cố nghĩ: "Đàn bà người nào cũng như người nấy..."Nhưng có lẽ...ông đà nói lộnNên giờ đây tôi bầm dập tim này!Thôi giùm ơnxin ông nói lạiMất người rồi ai bù lại tình tôi ?Một lần thôi. đủ tởn tới giàChuyện thương nhớ. riêng ai. ai biết2.Tôi cố nghĩriêng tôi cố nghĩMột chữ tình có đáng gì không?Cũng vẫn uống ăn. cười nói. đứng nằmVẫn thu đến. hè đi. xuân hồng. đông lạnhĐời vẫn bình thường thôi ...Nhưng dường như... có gì bỗng lạThu nơi nàykhông giống thu xưaHồ cạnh tôi ngồi. đâu phải dòng sông cũVườn bên đồi. khác hẳn ở trong tôi!Bà mẹ nó chữ tình chết tiệtCố quên đi. vẫn lẩn quẩn trong đầu!KHÚC TÌNH 2
Vẫn cứ mãi mùa hè chết tiệtPhượng thắm màulưu bút thân thươngmắt buồn traosẽ rồi ly biệt ?Có người đi. rồi thương nhớ sân trường!Vẫn thu ấy. vườn thu lá đổTiếng xạc xào dưới bước chân ngoanTrong vườn hoang. chim ca ríu rítE ấp vội vàng. ướt ngọt môi hônBờ mi khép tiếng run tình rất rõĐiếng thân gầy êm mượt tay ômBà mẹ nó chữ tình chết tiệtCố quên đivẫn lẩn quẩn trêu người!KHÚC TÌNH 3Chiều riêng ta bên hồ xứ lạNhớ cầu tre lắt lẻo. người vềTiếng cười vang. té bờ rạch cạnƯớt áo ngườithấm rõ đóa tình si!Vẫn thương nhớ dòng sông. oan nghiệtNước lớn ròng hai ngả phân lyChiều ngồi đây bên hồ sầu ly biệtNhớ nổi trôi hoa tím lục bìnhĐêm tiễn biệt xuôi dòng ra biểnNhánh bần de đom đóm gọi tìnhTrên bến vắng người đi. kẻ ởLệ lưng tròng. thẫm cả dòng sông!Bà mẹ nó dòng sông chết tiệt!Cố quên đi. vẫn ròng lớn trong đầuTa ngồi đây. bên hồ đêm ngất lạnhNghe trong hồn sóng bủa khúc tình đau!KHÚC KẾT
Bà mẹ nó chữ tình chết tiệt!Mãi theo ta suốt một kiếp đờiBà mẹ nó chữ tình chết tiệtTa rủa miKhốn kiếp!Chết đi!Nguyên Lạc
(Garland, TX, USA)
(Tác giả gởi)
*
Mời tìm đọc:
Hơn Năm Mươi Lăm Năm Thơ Trần Yên Hòa
Click vào: